Ngọc bội thái tử gia. Cửu Nguyệt Lưu Hỏa. Chương 29 C29. Danh sách truyện của tác giả Cửu Nguyệt Lưu Hỏa. Truyện HOT. Ngày; Tháng; All time; 1 Gió ấm không bằng anh thâm tình Ngôn tình, Trọng Sinh; 2 Bẫy hôn nhân: Vợ trước ôm con chạy Ngôn tình, Hiện đại; Vì Lâm Phi Lộc định tặng cho Thái tử điện hạ, Tiêu Lam lại càng tỉ mẩn hơn, dùng sợi tơ cao cấp nhất thêu rừng trúc, ngọc lan. Túi thơm phình phình, cậu giơ lên chóp mũi ngửi thử, quả nhiên ngửi thấy hương hoa lan nhẹ nhàng, lẫn với một số mùi hương khác không phân Từng bị người yêu cũ phản bội, thái độ của Ngọc Lan khi gặp lại tình cũ khiến ai cũng phục tôi tham gia một show truyền hình, Lan liền bất ngờ bỏ về với lý do không thể diễn với tôi. Xem tử vi thứ 2 ngày 26/9/2022 của 12 con giáp các tuổi Tý, Sửu, Dần, Mão Thái Hư Huyễn Ngọc: Thái Hư Huyễn Đái: Thái Hư Huyễn Hoàn: Thái Hư Huyễn Bội-- Thu phí vào Thái Hư Huyễn Cảnh 39 vàng/thành viên. Mỗi ngày 1 nhân vật có thể tham gia Thái Hư Huyễn Cảnh tối đa là 1 lần. TOP. Công ty Cổ phần VNG Địa chỉ trụ sở: Z06, Đường 13, phường Lời khuyên của chuyên gia tâm lý rằng, trước tình huống phát hiện về sự phản bội người đàn ông của mình, người phụ nữ cần tìm hiểu kỹ về mối quan hệ ngoài luồng trước khi quyết định nên làm gì tiếp theo. Lý Nhã Kỳ tiết lộ cách xử lý người thứ 3 nếu Nhà Nguyễn đã có một bài học rút ra từ cận thần Thái giám Lê Văn Duyệt thời Nguyễn sơ. Lê Văn Duyệt là một thái giám được ở chỗ màn trướng của Nguyễn Vương (sau này là vua Gia Long), có công lớn trong việc khôi phục lại sơn hà của nhà Nguyễn. Về sau Lê Văn Duyệt azKZ. Edit Lucy Beta Cải Trắng Chương 38 Niềm vui thành hôn Tề Đức Thắng nghe Sở Cẩm Dao nói xong, trong lòng bỗng có cảm giác mọi thứ sớm đã được định sẵn. Ông ta sợ hãi lo lắng nhiều ngày như vậy, giờ cuối cùng cũng có thể nói ra. Ông ta thật sự nhịn đủ rồi! Sở Cẩm Dao sửng sốt nhìn vẻ mặt vui mừng của Tề Đức Thắng. Ông ta đứng lên chắp tay lạy một cái, hỏi “Ân nhân, có thể trò chuyện luôn ở chỗ này không?” Sở Cẩm Dao nhìn lướt xung quanh, lập tức đứng dậy đi ra ngoài, đứng ở cửa mái hiên, trông chừng người qua lại. Tề Đức Thắng lúc này mới ngồi xuống, trước tiên uống một ngụm nước cho bớt sợ, sau đó nói “Thật ra mấy thứ này không phải của tiểu nhân. Tiểu nhân được người nhờ vả, tặng cho cô nương vài món quà an ủi.” “Là ai?” “Là vị công công suýt nữa đã làm cô nương bị thương ở trên đường ngày đó.” “Công công?” Sở Cẩm Dao sợ tới mức suýt nữa thì đứng lên, Tề Đức Thắng lo lắng gật đầu “Chính là ông ấy.” Sở Cẩm Dao hoảng. Nàng nghĩ qua rất nhiều khả năng, nhưng không nghĩ đến khả năng đồ do thái giám hôm đó mình đụng phải đưa tới. “Nhưng mà…” Sở Cẩm Dao nghĩ mãi mà không hiểu, “Hôm đó trông ông ấy có vẻ rất kiêu ngạo, sao tự dưng lại tặng mấy món này? Hơn nữa, dù có tặng, cũng không cần phải tặng đồ quý thế chứ?” Tề Đức Thắng thả lỏng tay “Tiểu nhân không biết. Hôm đó, sau khi rời khỏi cửa hàng đi về, tiểu nhân thình lình thấy vị đại nhân nọ xuất hiện trong thư phòng mình. Công công nói ông ấy không tiện ra mặt, cho nên mượn danh nghĩa của tiểu nhân, tặng cho cô nương một vài món đồ chơi nhỏ.” Sở Cẩm Dao thật không biết phải nói gì “Đó mà là đồ chơi nhỏ? Không đúng, cái này không quan trọng. Ông ấy sao phải làm thế?” Tề Đức Thắng lắc đầu; “Tiểu thư có hỏi nhiều hơn nữa tiểu nhân cũng không biết. Tiểu nhân chỉ là một thương nhân, muốn biết nhiều hơn, tiểu nhân lực bất tòng tâm.” “Cho nên, vải vóc, điền trang kia ông cố ý thêm vào cho ta, cũng là của thái giám?” Tề Đức Thắng hơi xấu hổ, gật đầu “Đương nhiên. Tiểu nhân mà có thôn trang lớn như vậy, chỉ sợ nằm ngủ cũng cười tỉnh. Mức hàng bán ra mỗi ngày của cửa hàng đó rất nhiều, rất khó nói…” Tề Đức Thắng ý thức được tật xấu của mình lại tái phát, đành phanh lại. Ông ta là thương nhân, thích nhất nói đến mấy thứ đó, nhưng Sở Cẩm Dao là thiên kim Hầu gia, làm sao lại hứng thú với mấy cái đó chứ? Tề Đức Thắng ngừng một lát mới nói “Sở tiểu thư, đều đã nói ra hết rồi, vậy tại hạ cũng không cần che che giấu giấu nữa. Ngày ấy, thương khế được đưa cho người không liên quan gì đến Tề gia cả. Tại hạ thấy cửa hàng đó mọi thứ đều đầy đủ, tiểu thư không cần bận tâm, mỗi tháng đúng hạn nhận tiền hoa hồng là được rồi. Tại hạ biết tiểu thư thanh quý, chướng mắt vàng bạ, nhưng nhiều chút tiền bạc bên người, cũng không có hại gì. Tại hạ còn có một yêu cầu quá đáng, ngày sau cửa hàng tiểu thư có nhập hàng, gặp phải Tề gia, còn mong cô nương quan tâm một chút.” Sở Cẩm Dao vội vàng nói “Không dám. Việc này trọng đại, ta không dám tự quyết, vẫn nên để phụ thân và tổ mẫu định đoạt. Tề chưởng quầy đừng nói thế.” Tề Đức Thắng thấy Sở Cẩm Dao sinh lòng cảnh giác, rất muốn nói nàng không cần phải như vậy, nhìn dáng vẻ của thái giám hôm ấy, hiển nhiên là nghe theo mệnh lệnh của ai đó, cho nên Sở Cẩm Dao yên tâm nhận lấy là được, những người này không dám làm gì nàng cả. Cơ mà những lời này, Tề Đức Thắng chỉ dám nghĩ trong lòng, không có can đảm nói ra. Nói trắng ra, ông ta là một thương nhân sa sút, nói những lời đó ngại mạng dài quá sao? Nếu ngày sau cửa hàng của Sở Cẩm Dao trở nên phát đạt, ông ta cùng Sở Cẩm Dao duy trì qua lại, cọ chút lợi nhuận là được rồi, càng nhiều hơn, ông ta cũng không dám dính vào. Sau khi tiễn Tề Đức Thắng đi, Sở Cẩm Dao lập tức cầm thương khế, còn nằm nguyên trong hộp, đưa cho Sở lão phu nhân. Chỉ có mấy rương đồ lớn là Sở Cẩm Dao không di chuyển, chứ cửa hàng thì nàng không dám cầm. Trời ạ! Những thứ này vậy mà lại là do thái giám trong cung mượn tay người khác đưa cho nàng! Hù chết nàng rồi! Sở Cẩm Dao vốn đang vui vì tìm được nơi thu xếp cho tỷ tỷ, nhưng nghe đối phương đến đây, nàng lập tức không còn hy vọng gì. Thôi, nàng vẫn nên dựa vào cửa hàng của mình, đồ của công công trong cung, nàng không dám lấy. Sau khi Sở lão phu nhân nghe Sở Cẩm Dao thuật lại y nguyên lời của Tề chưởng quầy, cũng đau đầu nhức óc. Bà nhìn cái hộp, nhất thời cảm thấy vô cùng phỏng tay. Sở lão phu nhân nói “Làm sao lại để liên quan đến cả công công thế? Ta cũng không có chủ ý gì, chờ phụ thân cháu về, để nó giải quyết đi.” Sở Cẩm Dao vâng lời. Đúng lúc đó, Sở Cẩm Nhàn bước vào. Nàng chỉ nghe được đoạn sau của Sở lão phu nhân, kinh ngạc nói “Sao vậy ạ? Có chuyện gì thế ạ? Chuyện gì để đến tổ mẫu cũng quyết định không được, còn cần làm phiền phụ thân?” Tay Sở lão phu nhân vân vê vòng phật châu. Việc này, cho dù có thương yêu cháu gái thế nào cũng không thể nói. Sở Cẩm Dao lặng lẽ cầm tay Sở Cẩm Nhàn “Không có gì đâu ạ. Trưởng tỷ, muội đã lâu không gặp tỷ, tỷ trong khoảng thời gian này làm gì thế?” Sở Cẩm Nhàn lập tức đỏ mặt, cũng không để ý đến việc vừa rồi. Cố ma ma vốn ở ngoài viện, nghe vậy, tiến vào cười nói “Ngày thành hôn của Đại tiểu thư sắp tới. Mấy ngày nay, Đại tiểu thư đang chuẩn bị đồ cưới đấy.” “Ma ma!” Sở Cẩm Nhàn oán trách. Sở Cẩm Dao ngẩn người, lát sau mới nhớ ra, trưởng tỷ sắp xuất giá rồi. Nàng không nói rõ trong lòng là cảm giác gì, có không nỡ, cũng có buồn bã. Cuối cùng Sở Cẩm Dao cười chúc phúc Sở Cẩm Nhàn “Hóa ra tỷ tỷ bận rộn chuyện đó hả, khó trách nhiều ngày như vậy không để ý đến muội. Giờ tuy còn sớm nhưng muội chúc tỷ tỷ và tỷ phu phu thê hòa hợp, bạch đầu giai lão.” Sở Cẩm Nhàn có là người trang nhã trầm ổn cỡ nào, sau khi bị chọc ghẹo, dĩ nhiên cũng chịu không nổi, ngượng ngừng hừ một tiếng, xoay người đi ra ngoài. Cố ma ma và đám người Sở Cẩm Dao ở phía sau phì cười, Sở lão phu nhân cũng cười nhẹ. Bầu không khí ban nãy do Thang công công mang tới u ám bao nhiêu thì nay đã dịu đi. Buổi tối, lão phu nhân cố ý giữ Sở Cẩm Dao lại ăn tối, đây chính là đãi ngộ không tầm thường. Chờ sau khi dùng cơm xong, Sở lão phu nhân cho người lui hết xuống, ở đó còn mỗi Sở Cẩm Dao và Trường Hưng Hầu. Những người khác lúc đi ra ngoài vẫn nhịn không được quay đầu lại nhìn Sở Cẩm Dao. Vị trí cháu gái bên cạnh lão phu nhân cực vẻ vang này, ai mà không đỏ mắt? Ngày trước, khi Sở Cẩm Nhàn còn ở, không ai có thể lung lay được địa vị của Sở Cẩm Nhàn, chỉ có thể nhịn. Giờ khó khăn lắm đợi đến lúc Sở Cẩm Nhàn xuất giá, các tiểu thư đã trông coi nhiều năm như vậy rốt cuộc nhìn thấy ánh rạng đông, nhưng cớ vì sao, Sở Cẩm Dao lại nhảy ra giữa đường làm Trình Giảo Kim vậy? Sở Cẩm Dao là người nửa đường nhảy vào đấy? Sao lại là nàng ta? Vô luận các phu nhân và các tiểu thư có không phục thế nào, cũng không thể thay đổi chuyện Sở Cẩm Dao được lão phu nhân giữ lại. Trường Hưng Hầu vừa nhìn là biết Sở lão phu nhân có chuyện quan trọng muốn nói. Về phần vì sao giữ Sở Cẩm Dao lại… Trường Hưng Hầu nhìn lướt qua đích nữ mình mới nhận về, nhất thời nghĩ không thông. Sở lão phu nhân hắng giọng, Trường Hưng Hầu và Sở Cẩm Dao lập tức thu lực chú ý. Sở lão phu nhân lúc này mới nói “Hôm nay Cẩm Dao nhờ ta mời Tề chưởng quầy đến đây để nói chuyện, hóa ra đồ ngày ấy Tề chưởng quầy đem tới, bao gồm cả cái cửa hàng kia, không phải là sản nghiệp của Tề gia.” Trường Hưng Hầu giật mình “Không phải?” “Đúng vậy.” Sở lão phu nhân gật đầu, nói “Ông ta nói là mấy ngày trước vị công công kia mượn danh nghĩa của ông ta tặng đồ.” “Thang công công!” Trường Hưng Hầu hoảng sợ nói, “Là Thang công công thật sao?” Sở lão phu nhân thở dài, nói “Tuy ta đã nhiều tuổi nhưng chung quy cũng chỉ là phụ nhân trong nhà, không rành chuyện bên ngoài. Công công vì cớ gì lại những đồ vật đó cho chúng ta, mấy thứ này có thể nhận hay không, ta hoàn toàn không biết. Hầu gia, con mới là người có quyền quyết định trong phủ, tiếp theo nên làm như thế nào, con nói đi.” Trường Hưng Hầu đứng ngồi không yên. Ông đứng lên, đi lòng vòng trong phòng, miệng lẩm bẩm. Sở Cẩm Dao với Sở lão phu nhân nhìn Trường Hưng hầu đi đi lại lại, sau đột nhiên ông đứng lại, vỗ tay thật mạnh “Nhận lấy, không thể trả lại.” Lão phu nhân hơi nghiêng về cách xử lý trả đồ. Chỉ có bọn họ tặng đồ cho công công, làm sao có thể để công công tặng đồ chứ? Nhưng Trường Hưng Hầu lại nói với giọng chắc nịch, “Không thể trả về.” Sở lão phu nhân thấy cực kỳ khó hiểu, hỏi “Vì sao?” “Thang công công mặc dù thế lớn nhưng cũng chỉ là thái giám. Người trong triều tuy kính trọng Thang Tín Nghĩa, nhưng đều là nom mặt mũi thái tử điện hạ. Không có thái tử, Thang Tín Nghĩa chả là cái thá gì” Sở lão phu nhân vẫn nghe không hiểu, Sở Cẩm Dao mơ hồ cảm giác được có chỗ không đúng, nhẹ nhàng nói “Hay đây là do thái tử bày mưu đặt kế? Nhưng sao lại thế?” Sở Cẩm Dao tự cảm thấy giọng của mình rất nhỏ, nhưng vẫn bị Trường Hưng Hầu nghe được. Trường Hưng Hầu cười lớn, nói “Cẩm Dao nói rất đúng. Ta nghĩ, có khi đấy là ý của thái tử.” Lão phu nhân kinh ngạc liếc mắt nhìn Sở Cẩm Dao, sau đó nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt, nói “Tại sao chứ? Điện hạ đường đường là thái tử, đừng nói Cẩm Dao, chỉ sợ ngay cả Trường Hưng Hầu phủ chúng ta cũng không thể lọt vào mắt ngài ấy. Sao ngài ấy có thể dày công bày kế hoạch để Thang công công tặng đồ cho nhà ta?” Còn tặng đồ vừa đắt vừa quý. Ngại Sở Cẩm Dao còn ở đây, Sở lão phu nhân không nói tiếp. Nếu không phải lâu vậy rồi chưa có động tĩnh gì, bà còn tưởng thái tử vừa ý cháu gái bà đấy. Cái này, Trường Hưng Hầu đang suy nghĩ. Ông phỏng đoán “Điện hạ mượn danh nghĩa Tề chưởng quầy tặng đồ cho Cẩm Dao? Ngài ấy quen Cẩm Dao từ khi nào… A đúng rồi, ngày ấy ở trên đường, Cẩm Dao thiếu chút nữa bị Thang Tín Nghĩa làm bị thương. Này thì rõ rồi, người của thái tử phóng ngựa trên đường, còn làm tiểu thư của Sở gia bị thương, thái tử sao có thể không biểu hiện gì? Ngài bây giờ vẫn ở Đông cung, không thể trực tiếp mược sức thần tử, vì thế mượn mặt Tề Đức Thắng, còn toàn bộ để trên danh nghĩa Cẩm Dao, chỉ nói đây là lễ vật an ủi. Ta nghĩ ý chính thái tử muốn biểu lộ là mượn sức Trường Hưng Hầu chúng ta! Phải không?” Sở lão phu nhân nghe xong, vừa mừng vừa lo. Bà cảm thấy suy đoán này chưa khớp lắm nhưng suy đoán đó quá mức tốt đẹp, rất nhanh áp đảo toàn bộ lý trí, khiến cho lão phu nhân không nghĩ được tới phương diện khác. Sở lão phu nhân vui vẻ ra mặt “Đúng! Thái tử phí sức lớn như vậy để tặng đồ cho Cẩm Dao, tất nhiên có ý mượn lực nhà chúng ta rồi. Ngài vướng thân phận thái tử, không thể qua lại quá thân thiết với thần tử, cũng chỉ có thể quanh co lòng vòng dùng danh nghĩa của tiểu cô nương. Mặc dù Thang công công làm Cẩm Dao bị thương, nhưng tặng đồ an ủi cho một cô nương không quen biết, sao có thể tặng đồ quý như thế?” “Đúng vậy.” Trường Hưng Hầu không tài nào kiềm chế nổi, chìm trong ảo tưởng đẹp đẽ, “Cho nên không thể trả lại đồ. Thái tử là ai? Tặng đồ ra ngoài sao có thể trả về? Chúng ta không chỉ không được trả lại, còn phải vui vẻ mà nhận lấy, chuẩn bị một phần lễ vật khác đưa đến Đông cung. Nếu như thái tử thật sự có ý thì sẽ dựa vào việc này mà cùng nhà chúng ta qua lại.” Trường Hưng Hầu nói xong, kích động vỗ tay cười to “Điều này đúng là vinh quang đời đời của Sở gia chúng ta!” Sở Cẩm Dao nghe Trường Hưng Hầu và lão phu nhân mỗi người một câu, càng nói càng giống như thật vậy. Tuy rằng mới vừa nghe Trường Hưng Hầu nói rất có đạo lý nhưng Sở Cẩm Dao cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Thời này, sự chênh lệch nam nữ lớn như vậy, nếu thái tử có ý muốn mượn sức Sở gia thật, đáng lý nên tặng đồ cho hai vị thiếu gia tuy không quý nhưng có ý nghĩa. Chẳng hạn như nghiên mực các loại. Tặng châu báu, vải vóc cho một tiểu thư như nàng thì có lợi gì? Nếu không phải Sở Cẩm Dao tin chắc rằng mình và thái tử không có chút xíu xiu quan hệ nào, suýt nữa cho rằng thái tử điện hạ có tâm tư gì khác. Quần áo, châu báu, mù quáng đưa nhiều thế? Sở Cẩm Dao vừa buồn bực vừa xấu hổ. Nhưng lại ngại có Sở lão phu nhân và Trường Hưng Hầu ở đây, nàng không dám nói về điều đó. Trường Hưng hầu mặc sức tưởng tượng một hồi, quay ra thấy Sở Cẩm Dao không nói lời nào đứng một bên, càng nhìn càng thấy hài lòng. Hình như từ lúc tìm Sở Cẩm Dao về, Sở gia liên tiếp đón tin tốt lành, giờ lại được Thái tử để ý. Tuy Trường Hưng Hầu ỷ vào thân phận, khinh thường những điều mê tín dị đoan, nhưng điềm lành ai mà không thích? Trường Hưng Hầu nhìn Sở Cẩm Dao mặc áo trắng thêu hoa văn nổi kết hợp với váy xếp lớp màu đỏ thêu hình bát tiên, mái tóc rũ xuống, khuôn mặt nghiêng hơi cúi, ánh nến chiếu vào khuôn mặt nàng làm cho làn da nàng càng lộ vẻ nhẵn nhụi, mặt mày như họa. Ông nhìn nhìn rồi cười khẽ, con gái ông quả nhiên sinh ra có tướng phú quý, dung mạo đẹp đẽ không yêu mị, không phải là trời sinh phù hợp với long tử vương tôn con cháu của vua sao? Nếu thái tử thật sự có ý mượn sức Trường Hưng Hầu phủ, vậy vị trí thế tử phi Hoài Lăng, dĩ nhiên là của Sở Cẩm Dao rồi. Nói không chừng, cái ghế thái tử phi, hai nhà bọn họ cũng có thể liên thủ tóm lấy. Trường Hưng Hầu nghĩ đến rất nhiều khía cạnh, Trường Hưng Hầu phủ, Hoài Lăng quận vương, thậm chí cả thái tử. Cuối cùng, Trường Hưng Hầu cười gật gật đầu, ôn hòa nói với Sở Cẩm Dao “Nếu đó là lễ vật Thang công công tặng cho con, vậy con cứ an tâm mà nhận lấy là được. Về chuyện đáp lễ đã có phụ thân lo.” Sở Cẩm Dao do dự “Nhưng mà cửa hàng…” “Cũng nhận lấy.” Trường Hưng hầu nghĩ thầm, Thái tử đã tình nguyện tốn chi phí lớn quanh co, lấy danh nghĩa Sở Cẩm Dao tặng lễ vật, vậy thì bọn họ làm sao lại phá hỏng ngụy trang của điện hạ chứ? Tự nhiên là kế liền kế, để cho tiểu cô nương nhận quà thật. Sở Cẩm Dao rất muốn nói cho Trường Hưng Hầu biết, mình cảm thấy lễ vật của thái tử không thích hợp, nhưng mấp máy một lúc, cuối cùng vẫn không nói. Những lời này, một tiểu thư khuê các như nàng nói ra, chung quy cũng cảm thấy như có ý đồ gì. Thái tử là người như thế nào? Tấm lòng rộng mở, quang minh lỗi lạc, làm sao có thể có loại tâm tư này? Có thể là mấy đại nhân trong cung thích tặng quà thế này. Cuối cùng, Sở Cẩm Dao ôm hộp gỗ còn nguyên về. Dọc đường đi, nàng luôn rầu rĩ, trở về viện, nhìn về hướng gian phòng phía Tây, bỗng chốc thấy quái dị. Vân Cẩm, thôn trang Cẩm Tú, trang sức… Sao nàng cứ có cảm giác, đồ Thang công công hay nói là đồ thái tử tặng, lại trùng hợp như vậy? * Ngày Sở Cẩm Nhàn xuất giá ngày càng gần. Tỷ muội Sở gia bình thường rất hay ồn ào cãi vã nhưng ngày xuất giá, càng gần trong lòng các nàng sinh ra luyến tiếc. Mấy cô nương không hẹn mà cùng ngừng cãi nhau, tụ họp lại chỗ của Sở Cẩm Nhàn. Sở Cẩm Nhàn ngồi thêu áo cưới, các nàng ngồi cạnh tự trò chuyện với nhau, thêu thùa may vá, ở cạnh Sở Cẩm Nhàn trải qua những ngày cuối cùng của tiểu thư khuê các. Mấy ngày nay, Sở Cẩm Dao dành phần lớn thời gian ở chỗ Sở Cẩm Nhàn. Sở Cẩm Dao vừa buồn vừa luyến tiếc, trưởng tỷ phải gả cho người khác rồi. Sở Cẩm Nhàn đi rồi, người đối xử thật lòng với nàng sẽ chẳng còn nữa. Hơn nữa, làm tiểu thư và trở thành tức phụ vợ rất khác nhau. Lúc còn là tiểu thư thì được cưng chiều, nhưng làm một tức phụ phải về nhà chồng hầu hạ, học quy củ. Mặc dù Sở Cẩm Nhàn gả cho đằng ngoại, có bà ngoại, cữu cữu quan tâm, nhưng cữu mẫu, cũng chính là mẹ chồng Sở Cẩm Nhàn, chung quy vẫn là người ngoài. Sở Cẩm Dao thật lòng lo lắng thay Sở Cẩm Nhàn, nhưng lại không muốn nói ra phá hỏng tâm tình chờ xuất giá của Sở Cẩm Nhàn, cho nên chỉ có thể ở trong phòng Sở Cẩm Nhàn càng ngày càng lâu, tận lực ở cùng với tỷ tỷ. Sở Cẩm Nhàn nhiều ngày nay bận rộn việc thêu thùa đồ cưới. Nhà quyền quý người ta sớm đã chuẩn bị xong đồ cưới, quần áo chăn đệm không phiền tiểu thư làm, đều đã có tú nương lo liệu, nhưng váy cưới của Sở Cẩm Nhàn, theo lý mà nói muốn tân nương tự tay thêu, cho dù thêu không xong, cũng cần thêu mấy mũi cho có dáng vẻ. Huống hồ, cho dù váy cưới có thể để nha hoàn hỗ trợ, nhưng thêu giày cho cha mẹ và em chồng, chẳng lẽ để nha hoàn làm giúp hay sao? Mấy ngày nay Sở Cẩm Nhàn lúc bận rộn việc này. Sở Cẩm Dao thêu thùa không tốt nhưng việc khâu vá lại rất tốt, nàng cũng giúp Sở Cẩm Nhàn làm công việc khâu vá chuẩn bị đồ về nhà chồng. Đồ của tỷ phu nàng làm thì không ổn, nhưng quà ra mắt cho vãn bối như túi hương nàng vẫn có thể làm. Sắc trời dần tối, Nhị tiểu thư và những người khác đứng lên, định cùng nhau về. Trước khi ra cửa, nàng ta hỏi Sở Cẩm Dao “Ngũ muội, muội có muốn đi cùng các tỷ không?” “Khăn này muội làm sắp xong rồi, muội cố làm thêm xíu nữa, thừa dịp hôm nay làm cho xong. Các tỷ đi trước đi!” Sở Cẩm Diệu quay đầu lại nhìn thoáng qua, hờ hững vén rèm đi ra ngoài. Lục tiểu thư sửa sang lại vạt áo, cười nói “Chúng ta đi trước đây. Đại tỷ, Ngũ tỷ, ngày mai gặp.” Sở Cẩm Nhàn đứng lên, phân phó nha hoàn “Tiễn các vị tiểu thư.” Sở Cẩm Dao đứng lên tiễn khách, chờ hai người tiễn mọi người về xong, Sở Cẩm Dao cầm chặt tay của Sở Cẩm Nhàn, nói “Tỷ tỷ, muội có thứ này tặng tỷ.” Sở Cẩm Dao hôm nay cố ý lưu lại, Sở Cẩm Nhàn đã sớm liệu trước. Nàng nói “Đi vào phòng nói.” Sau khi hai người ngồi xuống, Sở Cẩm Dao bảo Linh Lung bưng khay lên. Nàng cầm lấy, đưa cho Sở Cẩm Nhàn “Tỷ tỷ, muội không có đồ gì tốt để đưa cho tỷ, đây là chút tâm ý của muội.” Trên khay một mảnh vải đỏ, hai bên khâu thêm đồng tâm kết, vừa trang nhã vừa vui mừng. Vẻ mặt Sở Cẩm Nhàn ấm áp, nói “Muội có phần tâm ý này là được rồi.” “Tiễn tỷ tỷ xuất giá, phí bao nhiêu tâm tư đều đáng giá.” Sở Cẩm Dao cười đem khay đẩy về phía Sở Cẩm Nhàn, “Tỷ tỷ, tỷ mở ra xem xem.” Sở Cẩm Nhàn nghe theo, cười xốc vải đỏ lên. Phía dưới mảnh vải đặt một hộp gỗ đàn hương được chạm trổ tinh xảo, phía dưới cùng đặt mấy bộ quần áo. Sở Cẩm Nhàn sờ sờ chất vải, lại mở hộp ra xem, kinh ngạc nói “Cẩm Dao, muội…” Sở Cẩm Dao nhanh tay ngăn Sở Cẩm Nhàn lại, làm động tác giữ im lặng “Tỷ tỷ, trong lòng tỷ biết rõ là được rồi, không cần thiết nói ra.” Sở Cẩm Nhàn nhìn đồ vật trong khay, sửng sốt “Này là chuyện gì?” Nàng vừa rồi chỉ mới sờ qua, mấy bộ quần áo ở dưới cùng toàn làm bằng chất liệu xa xỉ, mà đồ vậy trong hộp càng dọa người, thế nhưng có trọn bộ trang sức vàng nạm ngọc, còn có một đôi vòng ngọc. Sở Cẩm Nhàn biết những ngày này đãi ngộ của Sở Cẩm Dao tốt hơn nhiều lắm, lượng thức ăn tăng theo giống phân lệ của nàng, nhưng dù thế, thì sao Sở Cẩm Dao trong một thời gian ngắn lại có thể đưa ra một món đồ giá trị thế này? Sở Cẩm Nhàn hạ thấp giọng, hỏi “Sao muội lại có mấy món đồ này?” Sở Cẩm Dao cũng thấp giọng nói “Tỷ tỷ, tỷ còn nhớ Thang công công ngày đó ở trên đường không?” Đương nhiên Sở Cẩm Nhàn nhớ. Hôm đó, lúc Trường Hưng Hầu nhắc đến Thang công công, nàng cũng có mặt, các nàng cũng chỉ từng thấy một vài vị nội thị mà thôi. Giờ Sở Cẩm Dao nhắc tới, nàng đoán ra ngay người ấy là ai, ngạc nhiên nói “Ông ta làm sao?” “Hôm đó chính ông ấy đụng vào giá gỗ, xong mắng rồi làm muội bị thương còn gì. Không lâu sau, ông ấy lấy danh nghĩa Tề chưởng quầy tặng rất nhiều đồ cho muội, trong đó có một vài món trang sức đá quý, tơ lụa. Muội giữ nhiều đồ vậy cũng chẳng dùng hết, chỉ tổ làm hỏng đồ, nên biến nó thành quần áo tặng cho tỷ tỷ. Mong tỷ tỷ không ghét bỏ tay nghề non nớt của muội.” “A?” Sở Cẩm Nhàn giật mình “Ông ấy tặng muội thật hả?” “Vâng.” Chuyện Sở Cẩm Dao được tặng đồ toàn bộ người trong viện đều biết, nhưng mà vì sao được tặng, lại chỉ có lão phu nhân, Trường Hưng Hầu và Sở Cẩm Dao biết. Chuyện này rất có khả năng liên quan đến trong cung, Sở lão phu nhân và Trường Hưng Hầu đều biết rằng sự tình trọng đại, không hề hé lộ ra với bất cứ kẻ nào. Sở Cẩm Dao muốn trộm đưa điền trang cho Sở Cẩm Nhàn, nhưng lại không có cách nào để giải thích về lai lịch của tiền tài, đành nói hớ ra chút để Sở Cẩm Nhàn vững tâm lý. Sở Cẩm Nhàn trừng lớn mắt, vẫn cảm thấy như đang nghe chuyện huyền huyễn “Nhưng mà, ông ta là công công đấy! Ông ta sao có thể khom lưng chủ động nhận lỗi với chúng ta?” “Ai biết được.” Sở Cẩm Dao không nói cho Sở Cẩm Nhàn biết suy đoán của Sở lão phu nhân với Trường Hưng Hầu, chuyện không chắc chắn, không nên nói ra làm lòng người khó chịu. Nàng vu vơ nói “Có thể là bởi vì Thang công công là người của Đông cung, bọn họ sợ phải mang tiếng xấu việc phóng ngựa trên đường, việc này đối với thanh danh của thái tử điện hạ rất không tốt, lúc này mới lén dùng tiền để bịt miệng chúng ta.” Sở Cẩm Nhàn thấy hơi sai sai, nhưng mà không tìm được lý do khác, gật đầu “Có lý đấy. Chuyện bên ngoài chúng ta không cần quan tâm, nếu như bọn họ đưa tới, muội yên tâm nhận lấy là được, cũng còn phụ thân với nhị đệ thu xếp mà. Vừa lúc tiền trong tay muội cũng không nhiều, hiện tại có tiền bên người, đây là chuyện tốt.” Chuyện tốt sao? Sở Cẩm Dao nghĩ tới những rương đồ lớn đó, miễn cưỡng cười cười. Sở Cẩm Nhàn không biết rõ mọi chuyện, chỉ cho rằng đây là phần lễ vật thông thường, vì thế cũng thật lòng mừng thay cho Sở Cẩm Dao. Sở Cẩm Nhàn nói “Ở hiền gặp lành thôi. Tề chưởng quầy tặng hai rương vải dệt, hiện tại thái tử cũng sai người tặng lễ vật qua, bọn họ như thế, cũng không uổng muội liều mình cứu đứa nhỏ kia. A, đúng rồi, vết thương trên tay muội thế nào rồi?” “Không sao ạ.” Sở Cẩm Dao kéo ống tay áo lên, lộ ra cánh tay cho Sở Cẩm Nhàn nhìn, “Chỉ trầy da thôi, ngày đó nhìn đáng sợ, nhưng chỉ cần kết vảy liền không sao rồi.” Sở Cẩm Nhàn nhìn kỹ, trên tay Sở Cẩm Dao chỉ còn lại những chỗ kết vảy nhỏ nhỏ, miệng vết thương đã bắt đầu lên da non, xung quanh hồng hồng Sở Cẩm Nhàn thở phào “Cũng may không để lại sẹo. Lúc ấy nhìn vết thương của muội rõ nặng, tỷ còn lo lắng về sau sẽ ảnh hưởng không tốt đến muội.” “Muội cũng lo lắng điều này.” Sở Cẩm Dao rút tay về, chỉnh lại tay áo, nói, “Cơ mà muội phát hiện trong đống đồ Thang công công tặng có mấy bình thuốc bôi, muội bôi thử, hiệu quả tốt vô cùng. Muội cảm thấy những đại nhân vật của Đông cung không đến mức đổi ý đòi lại mấy bình thuốc đó nhỉ? Cho nên muội cầm lấy dùng.” Trực giác Sở Cẩm Nhàn mách bảo ở đây có chỗ không thích hợp, truy hỏi “Là thuốc gì?” Sở Cẩm Dao thở dài, không hiểu sao lại chột dạ, ngay cả giọng điệu cũng trở nên yếu ớt “Ngọc Ngân cao.” “Này hình như là ngự dược thì phải…” Sở Cẩm Nhàn nhíu mày nghĩ, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm trọng, “Cẩm Dao, muội đã từng gặp thái tử chưa?” “Chưa ạ.” Sở Cẩm Dao lập tức cao giọng phủ nhận, chỉ thiếu nước giơ tay lên thề, “Sau khi về đây, muội chỉ ra khỏi cửa đúng một lần, sao có thể gặp nhân vật lớn thế được? Tuyệt đối chưa gặp.” Sở Cẩm Nhàn cũng hiểu là không có khả năng. Sở Cẩm Dao mười ba năm trước chỉ quanh quẩn Tô gia, sau khi hồi phủ vào cuối tháng Giêng, vẫn luôn sống dưới mí mắt bọn họ, đi đâu mà ngẫu nhiên gặp thái tử được chứ? Nếu Sở Cẩm Dao chưa từng gặp thái tử, vậy thái tử tặng mấy thứ đồ đó để làm gì? Nếu như nói Đông cung vì không muốn mất lòng dân nên mới dùng cách tặng lễ để chặn miệng Trường Hưng Hầu thì cũng có lý đấy. Nhưng có thể bỏ thuốc bôi ngự dụng vào trong rương lễ vật, không được chủ tử đồng ý, ai dám tự ý làm vậy? Vậy điều này càng kỳ lạ, không thân cũng chẳng quen, thái tử quan tâm đến những điều này làm gì? Lại còn tặng cho cô nương nhà người ta thuốc cao, hắn muốn làm gì? Sở Cẩm Nhàn nhíu mày suy nghĩ thật lâu cũng nghĩ không ra, Sở Cẩm Dao an ủi nói “Có lẽ vị ở Đông cung sau khi nghe công công bẩm báo, vì bảo vệ thanh danh của Thái tử, nên mới hạ lệnh tặng đồ an ủi cho nhà chúng ta. Về phần thuốc bôi này có lẽ là người đó thuận miệng nhắc tới, đều là do hạ nhân tự mình sắp xếp.” Lời này nói có lý, những quý nhân trong cung đó chỉ cần mở miệng, chuyện còn lại đều có hạ nhân lo liệu. Đừng nhìn những lễ vật tinh xảo đó mà nghĩ nó cao quý thái quá, chỉ sợ đều là cung nhân phụ trách, thái tử ngay cả nhìn cũng chưa nhìn. Sở Cẩm Nhàn cảm thấy lời của Sở Cẩm Dao có lý, gật đầu nói “Nếu đã vậy, muội cứ yên tâm mà dùng là được, chuyện khác đừng quan tâm nữa. Vị kia chính là thái tử, mỗi ngày không biết phải gặp bao nhiêu chuyện, chuyện nhà chúng ta e là chỉ như bọt nước được khuấy nhẹ, chẳng mấy chốc liền quên rồi. Chúng ta và ngài ấy khác nhau một trời một vực, đời này cũng sẽ không gặp nhau, chúng ta yên tâm sống qua ngày là được rồi.” “Dạ, muội cũng nghĩ như vậy.” Sở Cẩm Dao nghe xong, tâm tình lập tức thả lỏng. Đối phương là thái tử, sao có thể có mưu đồ gì với nàng? Sở Cẩm Dao thôi suy nghĩ đến mấy chuyện kỳ quái, vui vẻ đứng lên, bỏ quần áo mình tự tay làm ra, cười nói “Tỷ tỷ, tỷ xem muội thêu nếp gấp trên Vân Cẩm có đẹp không? Muội cố ý gấp đường viền này, chính vì phối với hoa văn của Vân Cẩm. Tỷ mau mặc thử xem!” Trong lúc tỷ muội hai người vui vẻ thử quần áo thì ở thư phòng, Trường Hưng Hầu Sở Tĩnh cân nhắc từng từ trong phong thư mời, nín thở ngưng thần để thư vào bao “Phải giao phong thư này đến tận tay điện hạ. Còn có, vật đáp lễ dâng lên thái tử đã chuẩn bị xong chưa?” “Lão phu nhân tự mình kiểm tra mấy lần, không có vấn đề gì rồi ạ.” “Vậy là tốt rồi.” Trường Hưng Hầu thở phào nhẹ nhõm, sau đó đem phong thư giao cho tâm phúc của mình, chính mắt nhìn đối phương ra khỏi phủ, hướng phương Bắc đi nhanh. … Hành cung Đại Đồng, Thang Tín Nghĩa tự mình đem phong thư cho Tần Nghi. Tần Nghi khó hiểu nhìn thoáng qua “Cái gì?” “Hồi âm của Trường Hưng Hầu, còn kèm theo một phần đáp lễ, muốn chúc điện hạ an khang. Nô tài đã phái người tạm thời nhận lấy.” “Ông ta tặng cho ta những thứ này để làm gì?” Hử? Cái này Thang Tín Nghĩa cũng không biết. Tần Nghi tự mình phân phó ông ta tặng lễ vật nhận lỗi cho phủ Trường Hưng Hầu, dù nguyên văn lời điện hạ không phải như vậy, nhưng nói cho cùng không phải là muốn dẫn đến điều này sao. Mặc dù là quà an ủi, nhưng bút tích của điện hạ cũng quá lớn rồi. Có điều, thái tử điện hạ từ trước tới nay ra tay đều không theo lẽ thường, Thang Tín Nghĩa nghĩ đến Tần Nghi cố ý phân phó như vậy, là có qua lại gì đó với Trường Hưng Hầu, hoặc là đang âm thầm truyền đi một vài tin tức. Nhưng mà, hiện tại Trường Hưng hầu hồi âm lại, Tần Nghi hỏi vì sao? Thang Tín Nghĩa cũng muốn hỏi vì sao. Thái tử rốt cuộc là đang làm cái gì? Hai mắt Thang Tín Nghĩa đã tối sầm lại vì đoán không ra ý của chủ tử. Ông ta thật sự sợ hãi. Mặt Thang Tín Nghĩa giống như người đã chết nhìn không ra cảm xúc gì, ông ta nói đâu ra đấy “Vậy nô tài bảo bọn họ trước tiên áp xuống, tạm thời không cần nhận. Đúng rồi, điện hạ, Trường Hưng Hầu còn đưa tới một phong thiệp mời, ngài có muốn xem qua không?” Đôi mắt Tần Nghi lạnh nhạt, bình tĩnh. Hắn thuận miệng hỏi “Thiệp mời gì?” “Thiệp cưới của đích tiểu thư nhà Trường Hưng Hầu, mời điện hạ tham gia.” Ánh mắt Tần Nghi lướt nhanh báo cáo trong quân, cũng không ngẩng đầu lên mà cứ thế phất tay với Thang Tín Nghĩa. Thang Tín Nghĩa hiểu, điện hạ đây là không có hứng thú. Nói cũng đúng, Trường Hưng Hầu là gia tộc gì chứ, làm sao dám mời thái tử dự tiệc một cách đường đột như vậy? Sở Tĩnh lấy bản lĩnh đó từ đâu ra? Thang Tín Nghĩa chậm rãi lui về sau, đi được một nửa, đột nhiên bị Tần nghi gọi lại “Ngươi vừa nói hôn lễ của đích nữ1 nhà Sở Tĩnh?” 1Ý chỉ con gái của chính thất, tương tự như vậy, cụm “đích tiểu thư” là chỉ tiểu thư dòng chính, do vợ cả sinh ra. Còn nếu do thị thiếp sinh, sẽ gọi là “thứ nữ”. Thang Tín Nghĩa không rõ vì sao Tần Nghi hỏi điều này, thành thật đáp “Vâng.” Thang Tín Nghĩa vừa nói xong thì thấy thái tử dừng bút, ánh mắt lạnh như băng đảo qua “Nàng mới bao nhiêu tuổi, thế nhưng lại đính hôn rồi?” ← Chương trước Chương sau → Tác giả Cửu Nguyệt Lưu Hỏa Định dạng Sách PDFSố trang 129 Lượt xem/nghe 63 Lượt đọc 27Lượt tải 10 Kích thước 433 KB Tạo lúc Tue, 08/11/2022 1559 Thể loại TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời... * Họ và tên của bạn * Ngày tháng năm sinh Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras Pitago Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngọc Bội Thái Tử Gia PDF của tác giả Cửu Nguyệt Lưu Hỏa nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy. Cám ơn sự hỗ trợ, động viên để duy trì và phát triển website. Mọi đóng góp xin gửi vềNgười nhận Hoàng Nhật MinhSố tài khoản 103873878411Ngân hàng VietinBank Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo CÓ THỂ BẠN CŨNG THÍCH Nhật Ký Chim Én Amélie Nothomb Nhật Ký Của Ngày Mai Cecelia Ahern Nhật Ký Kẻ Mị Tình Soren Kierkegaard Nhật Ký Lấy Chồng Nhân Hải Trung Nhật Ký Nuôi Vợ Diệp Tình Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ Cửu Nguyệt Vi Lam Nhật Ký Thuần Dưỡng Nghiệt Đồ Ninh Dung Huyên Admin Tue, 08/11/2022 1559 63 KHOA HỌC TÂM LINH Ý Chí Tự Do Và Hợp Đồng Linh Hồn Mở Luân Xa Trái Tim Của Bạn Bảy Luân Xa Chính Ý Nghĩa Của Các Luân Xa Chữa Bệnh Bằng Năng Lượng Pranic Phương Pháp Để Có Được Năng Lượng Tích Cực Nghiệp Và Tái Sinh Luân Hồi Chuyển Kiếp Dưới Góc Nhìn Khoa Học NHẠC CHỮA LÀNH Âm Thanh Tự Nhiên Của Thiền - The Zen Sound Of Nature Wu Na Trà Giới - Zen Tea Wu Na Thung Lũng Thiền - The Zen Valley Ma Chang-Sheng Nhạc Thiền Êm Dịu - Ban Hu Sha Liu Keyi Nhạc Phật - Buddhist Music Various Artists Nhạc Phật - Buddhist Music Various Artists Nhạc Phật - Buddhist Music Various Artists Bồ Đề Tâm - Bodhicitta Baima Duoji Giấc Mơ Pha Lê Lấp Lánh - My Dream Beautiful Yellow Crystal Various Artists Thạch Anh Hồng Phật Giáo - The Rose Quartz Of Buddist Various Artists Duyên Phật Sao - Yuan Fu Chao Various Artists Đang Cập Nhật Top views Theo Ngày Theo Tuần Theo Tháng 11 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck10 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet8 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham8 - Tiên Giới Tẩu Tư Phạm Lý Tùng Nho8 - Tiên Hôn Hậu Ái Mạc Oanh8 - Tiên Lộ Tranh Phong Duyên Phận7 - It - Nó Stephen King 11 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck10 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet8 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham8 - Tiên Giới Tẩu Tư Phạm Lý Tùng Nho8 - Tiên Hôn Hậu Ái Mạc Oanh8 - Tiên Lộ Tranh Phong Duyên Phận7 - It - Nó Stephen King 505 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần178 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck109 - Ếch Mạc Ngôn102 - Chiến Tranh Không Có Một Khuôn Mặt Phụ Nữ Svetlana Alexievich94 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet86 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham85 - It - Nó Stephen King SÁCH NÓI - AUDIO BOOKS 094141Sức Mạnh Tiềm Thức Joseph Murphy 092354Think And Grow Rich - 16 Nguyên Tắc Nghĩ Giàu, Làm Giàu Napoleon Hill 015510Tại Sao Cần Đơn Giản Teo Aik Cher 051003Tâm Lý Học Chuyên Sâu Lưu Hồng Khanh 074251Tâm Lý Học Hài Hước Richard Wiseman 010000Thay Thái Độ Đổi Cuộc Đời Jeff Keller 040345Thiên Đường Có Thật Todd Burpo Truyện Ngọc Bội Thái Tử Gia Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Ngọc Bội Thái Tử Gia một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Ngọc Bội Thái Tử Gia 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Ngọc Bội Thái Tử Gia Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Tác giả Cửu Nguyệt Lưu Hỏa Thể loại Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Nữ Cường, Gia Đấu, Cổ Đại Kiến Hưng năm 20, vừa qua giữa tháng, bầu không khí tết đã không còn nữa. Mọi người mọi nhà hết tết, bắt đầu một năm sinh nhai mới. Những người làm công cho giới phú hào cũng dần gói ghém về thăm quê. Trường Hưng Hầu Phủ. Nha hoàn đầu chải hai búi tóc, vận áo dài hồng đào điểm thêm hoa văn như ý, tầng váy xếp lớp màu chàm xanh, khéo léo vén rèm lên. Nàng vừa nói cười với mọi người, trên mặt ý cười còn chưa tản đi, nhìn thấy gương mặt người vừa đến thì nụ cười cứng lại. Nhưng mà người lăn lộn trong trạch đấu như Thu Diệp chẳng mấy chốc mà che lấp đi cảm xúc của bản thân mình, vừa ân cần lại hiền hòa đón người vào trong. Ban đầu Sở Cẩm Dao phải là Tứ tiểu thư mới phải. Trường Hưng Hầu Phủ chính thất Triệu phu nhân có hai nữ nhi. Nhưng vận mệnh của nàng cũng thật long đong, vừa ra đời đã gặp phải quân Mông Cổ đánh đuổi đến. Triệu phu nhân ở ngoài sinh nàng, trong lúc loạn lạc đã bế nhầm con người khác hồi phủ, đặt tên là Sở Cẩm Diệu. Mấy ngày trước tìm được Sở Cẩm Dao, còn Sở Cẩm Diệu đã ở trong phủ hơn mười ba năm. Mẫu thân, vú già, thậm chí tổ mẫu Sở gia cũng có tình cảm sâu nặng với nàng ta, không đành lòng để đứa con gái mình nuôi mười ba năm trở về gia đình nhà nông. Vì vậy cả hai tiểu thư đều ở lại phủ. Sở Cẩm Diệu tiếp tục làm Tứ tiểu thư. Sở Cẩm Dao liền theo thứ tự xếp sau Sở Cẩm Diệu, trở thành Ngũ tiểu thư. Danh sách chương Chương 1 Thiên kim trở về Chương 2 Tu hú chiếm tổ Chương 3 Giọng nói trong ngọc bội Chương 4 Có người của mình hướng dẫn Chương 5 Bí mật hoàng gia Chương 6 Thẳng thắn nói ra điều mình suy nghĩ Chương 7 Nguy hiểm tính mạng Chương 8 Tương trợ lẫn nhau Chương 9 Biểu ca biểu muội Chương 10 Mục đích của vương phủ Chương 11 Vận may từ vương phủ Chương 12 Gặp mặt thế tử Chương 13 Tâm tư tỷ muội Chương 14 Sóng gió trạch đấu Chương 15 Giai nhân trong ngọc Chương 16 Tự mình dạy chữ Chương 17 Bọ ngựa bắt ve Chương 18 Hoàng tước tại hậu* Chương 19 Cuối cùng sắp rời đi Chương 20 Cảnh tàn sát khốc liệt Chương 21 Con gái ruột và con gái nuôi Chương 22 Lén lút kết minh Chương 23 Dày công vu oan Chương 24 Âm thầm tính kế Chương 25 Cẩm Diệu nổi điên Chương 26 Chân tướng rõ ràng Chương 27 Ác giả ác báo Chương 28 Tiêu chuẩn hôn phu Chương 29 Cán cân nghiêng Tổng hợp Chương Truyện Ngọc Bội Thái Tử Gia “update 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Cô năm nhà Trường Hưng hầu lúc bé bị người đánh tráo, khiến cô con gái nhà nông một bước lên trời, trở thành tiểu thư hầu phủ, còn tiểu thư chân chính lưu lạc nhân gian, trải qua mười ba năm gian khổ. Sau mười ba năm, rốt cuộc Sở Cẩm Dao cũng quay về bên cha mẹ ruột, nhưng đáng xẩu hổ là, mẹ chê cô cử chỉ thô tục, một lòng yêu thương “cô con gái ban đầu”, đến bà nội cũng luyến tiếc không rời cô cháu gái đã nuôi mười ba năm, đứng ra làm chủ, để cô ả giả mạo tiếp tục làm thiên kim phủ hầu. Sở Cẩm Dao lớn lên trong nghèo khó, không hoà hợp với người trong phủ, sau lần thứ n bị em họ ngáng chân, Sở Cẩm Dao lén trốn trong phòng lau nước mắt, bất ngờ phát hiện ngọc bội của cô vậy mà biết nói. Tính tình của ngọc bội không tốt, nhưng sẽ nhẫn nại nghe cô than thở, dạy cô trạch đấu, hướng dẫn cô ngược tra. Cho đến một ngày, Sở Cẩm Dao gặp được Thái tử điện hạ tiếng xấu đầy đường. “Nói ra chắc các người không tin, nhưng nhìn ngọc bội tinh của ta và Thái tử điện hạ giống nhau như đúc.” Lời tác giả Vì có yếu tố hồn lìa khỏi xác nên mới gắn mác huyền huyễn, cả truyện không còn yếu tố ma quỷ tu chân tu tiên nào khác, cứ xem như đây là một bộ cổ đại bình thường là cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng

ngọc bội thái tử gia