Để giải quyết những vấn đề này, chúng ta cần cung cấp giáo dục về tình dục cho những người trẻ, và dạy họ đừng dính mắc vào tình ái cho đến khi khôn lớn trưởng thành; nếu không, họ sẽ gặp những vấn nạn khó khăn. Khi Vân ở cữ, mẹ đẻ đến chăm cô. Trong thời gian này, giữa bà và mẹ chồng Vân nảy sinh không ít mâu thuẫn. Ở quê hầu hạ bố mẹ chồng 13 năm, chồng lại ở bên ngoài nuôi nhân tình, tôi đưa ra quyết định khiến anh ta hối không kịp Mẹ chồng đến nhà ở 15 ngày, dạy dỗ chồng tôi 4 lần nhưng không cứu được cuộc hôn nhân của chúng tôi 'Với mình, hành trình dạy dỗ và nuôi con trưởng thành giống như đường 1 chiều vậy! Khi có con bạn không thể quay đầu lại! Bạn chỉ có lựa chọn duy nhất, đó là tiến về phía trước!', bà mẹ 2 con cho biết. Vậy nên khi theo dõi con, thấy chúng có 6 biểu hiện này, phụ huynh cần nghiêm khắc dạy dỗ trẻ, phòng tránh trường hợp con càng lớn càng bất trị. 1. Bé thường xuyên giận dỗi, ăn vạ. Dù ở nhà hay nơi công cộng, chỉ cần cảm thấy không vừa lòng, con lập tức lầm lì Ăn mặc chỉnh tề, sạch sẽ mang đến thiện cảm cho người đối diện, cả cô giáo cũng không ngoại lệ. Đồng thời, việc ăn mặc gọn gàng khi đi học cũng thể hiện con ở nhà được dạy tốt, có thói quen tốt, đến lớp cô dạy dỗ cũng dễ dàng hơn. Ngoài 3 luật ngầm ai Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ - Đang tiến hành - Cố Tây Dạ Giới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc này: Kiếp trước, cô là nữ vương trong quân doanh, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, khiến người khác nghe tiếng đã sợ vỡ mật, lại không ngờ vừa trùng sinh ở trường tXN6BVM. Chương 16 Sau ngày đó, Quý Thần không dằn vặt cô nữa, năm ngày qua Tiểu Cửu sống rất bình yên, mãi đến khi kì sinh lý kết thúc, trong ngực cô thầm cảm thấy không ổn. Quả nhiên, buổi tối sau khi ăn cơm xong, Quý Thần bế cô lên giường, cởi sạch sẽ toàn thân cô rồi thấp giọng nói, "Làm tôi nhịn năm ngày, đêm nay em phải chịu trách nhiệm." Tiểu Cửu lập tức co người lại, nhắm mắt chuẩn bị đón nhận cơn kích tình. Bàn tay không an phận của Quý Thần nhéo nhéo hai đóa anh đào, đợi nó cứng lên Quý Thần mới cúi người ngậm vào, nhẹ nhàng liếm mút bằng đầu lưỡi. Tiểu Cửu hít một hơi, thân thể hơi ưỡn lên để giảm bớt cảm giác tê dại này, nhưng cô không ngờ như vậy càng tiện dâng bản thân lên miệng người đàn ông này hơn. Người đàn ông cắn nhẹ, Tiểu Cửu đã nhịn không nổi nữa mà thở chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Lát sau cuối cùng anh cũng ngẩng đầu, chuyển sang đầu nhũ bên kia rồi lặp lại y chang động tác lúc này. Cô gái nhỏ dưới thân vừa nức nở khóc vừa rên rỉ, bàn tay cào ra vài vết xước trên lưng anh. Quý Thần ngẩng đầu, dùng một tay tìm phía dưới, sờ được thân dưới ẩm ướt thì cười cười, hai ngón tay tiến vào cơ thể của cô gái nhỏ mà không báo trước, "Đúng là ngày càng nhạy cảm mà." Cô gái dưới thân giống một con cá đang thoi thóp, khi ngón tay anh trêu chọc thì cô há miệng thở dốc, anh nở nụ cười, ngón tay ác ý uốn lượn, gảy gảy trong cơ thể cô. Nháy mắt, thân thể của Tiểu Cửu tê rần, mồ hôi chảy từng giọt từng giọt xuống gối. Quý Thần đột nhiên cho thêm một ngón tay nữa vào, cô gái nhỏ ưm một tiếng, bỗng dưng cô cầm lấy cô tay anh, hai chân không nhịn được kẹp chặt lại, "Được rồi, đã nhiều lắm rồi, ưm..." Quý Thần không nghe theo mong muốn của cô, anh ép cô mở hai chân ra, nhìn cô chìm đắm trong bể tình, khi anh chắc chắn cô đã ướt đủ rồi mới rút ngón tay ra. Cô gái nhỏ đã khóc không thành tiếng vì sự trêu chọc của anh, thân thể trần truồng hơi run rẩy. Anh đè hai đùi cô, vào thẳng một lần, anh nâng hông cô lên rồi lấy gối ở đầu giường kê xuống dưới. Người đàn ông bắt đầu di chuyển một cách hưởng thụ. Mới đâm rút có vài chục cái mà cô gái nhỏ đã lên đỉnh, vừa khóc vừa đẩy Quý Thần, "Đừng, tôi đã tới rồi, anh đừng di chuyển nữa, ưm.. a". Người đàn ông kêu một tiếng thoải mái, bị cô kẹp chặt đến sảng khoái, tay hung hăng bấm trên đài hoa của cô, "Cô tới rồi thì không quan tâm gì nữa à? Ai dạy cô qua cầu rút ván vậy?" Tiểu Cửu hét lên một tiếng, chỉ còn biết ưm ưm a a chứ không nói được thêm lời nào nữa. Thân thể vừa mới trải qua cao trào lại bị cuốn vào một trận kích tình nữa khiến Tiểu Cửu không nhịn được lắc lắc đầu, nước mắt tràn ra ngoài, Quý Thần cúi đầu giễu cợt, "Đúng là không kiên nhẫn gì hết." Dứt lời anh di chuyển mạnh mẽ, hoa huyệt trở nên ướt át dưới kỹ thuật cao siêu của Quý Thần. Nhưng Tiểu Cửu lại muốn tránh đi từng đợt sóng tình ập đến, cô liên tục rụt thân thể lại muốn trốn đi. Nhưng người đàn ông lại mạnh mẽ nắm chặt hông cô, càng tiến sâu vào đến mức có thể cảm thụ được tử cung của cô hơi hé mở. Người đàn ông không kiên nhẫn thêm nữa, cả cây hàng khủng đâm thêm vài chục cái, Quý Thần cười nhẹ, "Tử cung nhỏ của cô thật khó mở." Nói xong dùng sức đâm một cái, Tiểu Cửu cảm thấy bụng nhỏ của cô tê rần, cuối cùng Quý Thần cũng bắn ra. Tiểu Cửu khóc cầu xin, "Đau quá, anh ra đi." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Thần nhìn cô một chút, nghĩ rằng đây đã là cực hạn của cơ thể này rồi, không cần vội vàng mở tử cung. Anh rút ra khỏi người cô. Hoa huyệt bị đâm đến mức tạm thời không khép lại được, tạo thành một cái miệng nhỏ tròn tròn, dịch thể bên trong không ngừng chảy ra. Quý Thần dời mắt, ôm cô gái nhỏ vào phòng tắm tắm rửa. Sau khi sửa sang xong, Tiểu Cửu đã mệt đến mức hóa thành vũng nước. Quý Thần đặt cô dựa trên bồn tắm, mở miệng nói, "Ngồi đây đợi tôi." Sau đó anh ra ngoài cầm chiếc khóa trinh tiết đã chuẩn bị từ lâu vào phòng tắm. Tiểu Cửu không còn sức lực nhìn thấy anh cầm cái gì trên tay liền sợ hãi lùi về sau, Quý Thần đến trước mặt cô, mở hai đùi cô ra gác trên thành bồn tắm. Tiểu Cửu khóc lóc năn nỉ, "Cầu xin anh, Quý Thần, dừng lại đi, tôi mệt quá." Quý Thần lại dùng sức đè chân cô, "Không làm cô, chỉ cho cô mang cái này thôi." Tiểu Cửu nhíu mày, cố gắng khơi dậy lòng thương hại của Quý Thần, "Tôi không muốn mang cái này, tôi sẽ nghe lời mà?" Vẻ mặt của Quý Thần rất dịu dàng nhưng câu nói ra khỏi miệng thì không cho phép thương lượng, "Không được." Nói xong đeo khóa trinh tiết cho Tiểu Cửu trong tiếng nức nở của cô rồi khóa chặt, "Tôi đi công tác ba ngày, cô phải mang cái này cẩn thận, nếu không thì..." Quý Thần dừng lại, không nói thêm gì nữa. Sau đó anh vươn tay bế cô gái nhỏ đang khóc nức nở lên bảo cô đi về giường, nhìn cô gái nhỏ khó khăn bước về phía chiếc giường, Quý Thần mới thu mắt lại. Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem... Lạc Hinh thay chị gái trở thành vị hôn thê của thái tử gia nhà tài phiệt họ ngày cô đều tìm cách tán tỉnh, quyến rũ anh. Nhưng nào ngờ người đàn ông này chỉ coi Lạc Hinh như bậc con cháu, thậm chí chưa từng có ý định kết hôn cùng cô....Lúc trước“Em gọi anh là chồng được không?”“Tính biến tôi thành cầm thú sao? Không được, gọi chú nhỏ đi.”Sau này“Bé ngoan, về nhà với tôi.”“Hinh Hinh… em đừng thích cậu ta. Tôi sai rồi, xin em cho tôi một cơ hội nữa… tôi yêu em nhiều lắm.”“Chú à, chú già rồi còn thích gặm cỏ non sao? Không sợ bị nói là cầm thú à?”Phó Thần Dật “...”Trước kia dạy cô nói chuyện phải nghĩ đến hậu quả. Cuối cùng người tự vả mặt lại là anh.…Vai chính Phó Thần Dật - Lạc HinhThể loại Hào môn thế gia, trâu già gặm cỏ non, nữ truy, chú già giả đứng đắn VS bạn học nhỏ vác cọc tìm trâu. Hôm nay là ngày lễ tình nhân, Quý Thần lái xe đến đậu dưới công ty cô từ sớm để chờ cô. Lúc Tiểu Cửu tan làm đã là hơn sáu giờ tối, vừa ra khỏi công ty thì lập tức nhìn thấy một người đàn ông ăn mặc bảnh bao đang mỉm cười nhìn cô. Cô vui mừng không thôi, “Không phải anh nói tối nay sẽ gặp nhau ở nhà hàng sao?” “Anh muốn thấy em sớm một chút”, người đàn ông cười cười, “Lên xe đi.” Lúc bọn họ đến nhà hàng thì bên trong đã có khá đông người, hôm nay là ngày lễ tình nhân, mà nhà hàng này lại là nhà hàng tình yêu, không khí ở đây liền trở nên mập mờ không chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hai người đi đến bàn ăn đã đặt sẵn, Quý Thần đẩy một cái hộp đến trước mặt Tiểu Cửu, “Quà Valentine, em xem xem có thích không.” Tiểu Cửu mở ra, bên trong là một sợi dây chuyền kim cương màu hồng được thủ công tinh xảo, vô cùng tinh khiết và trong suốt, Tiểu Cửu không nhịn được mà cảm thán, “Đẹp quá.” Cô ngẩng đầu trêu chọc Quý Thần, “Chỉ là sao anh lại chấp nhất với kim cương hồng như vậy?” Người đàn ông ngồi đối diện cười cười, “Bởi vì em đeo lên nhìn rất đẹp” Dứt lời anh đi đến phía sau Tiểu Cửu, lấy dây chuyền ra rồi nhẹ nhàng đeo lên cổ Tiểu Cửu. Hô hấp nóng hổi của người đàn ông phả lên gáy cô, Tiểu Cửu mẫn cảm mà rụt rụt cổ. Quý Thần cười cười, đặt một nụ hôn nhẹ lên gáy cô. Từ tai đến cổ cô lập tức đỏ bừng, cô quay đầu hờn dỗi, “Ở đây nhiều ngươi như vậy, anh làm cái gì thế!” Dáng vẻ này của cô thật khiến người ta yêu thương mà, Quý Thần dời mắt, nhìn thêm nữa thì sẽ xảy ra chuyện mất thế nên anh đành phải thành thật mà trở về chỗ ngồi. “À, đây là quà của anh.” Tiểu Cửu thấy anh ngồi xong thì lấy từ trong túi ra một chiếc hộp. Quý Thần vô cùng vui mừng, anh vốn không nghĩ đến Tiểu Cửu sẽ tặng quà cho anh. Chỉ là cô tặng thứ gì đi nữa anh cũng đều thích, cho dù là hamster thì cũng sẽ cung phụng nó như bảo vật. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn hộp là một chiếc đồng hồ Vacheron Constantin mới, Tiểu Cửu đã chọn một cái đồng hồ kiểu dáng khá khiêm tốn nhưng cũng rất xa hoa, vô cùng phù hợp với khiếu thẩm mỹ của anh. Người đàn ông ngẩng đầu, không giấu được sự sướng rơn trong ánh mắt. Tiểu Cửu bị ánh mắt nhiệt tình của anh làm cho thẹn thùng, cô phất phất tay, “Được rồi, không phải chỉ là một món quà thôi sao, ăn thôi.” Sau khi bữa cơm kết thúc, Quý Thần đứng dậy đi trả tiền, Tiểu Cửu ngồi tại chỗ đợi anh trở lại. Lúc này, toàn bộ đèn của nhà hàng đột nhiên tắt hết. Tiểu Cửu sợ đến mức căng thẳng cả người, cô vẫn luôn sợ tối, cô không nhịn được mà bắt đầu suy nghĩ miên man. Nhưng rồi đột nhiên có một chùm ánh sáng chiếu lên người cô, cô ngạc nhiên một chút, một chùm ánh sáng khác thì chiếu lên sân khấu giữa nhà ăn, cô nhìn sang thì lập tức kinh ngạc không thôi. Người đàn ông đứng trên sân khấu nhìn thấy cô rồi cầm microphone lên. “Từ khi chúng ta đến với nhau, anh luôn chuẩn bị kế hoạch cho ngày này. Vốn là định chờ đến sinh nhật em rồi sẽ cầu hôn em, nhưng thế thì phải đợi thêm một năm nữa, anh không đợi mới ở cùng nhau em từng nói anh quá lạnh nhạt, không đủ thích em, thật sự không phải như thế. Anh luôn muốn đem tất cả những thứ tốt đẹp nhất cho em, chỉ là anh ăn nói quá vụng về, không biết cách để bày tỏ với em. Chia tay vào tám năm trước, anh đã từng rất hận em, hận em đã kéo anh vào vòng xoáy tình yêu để rồi sau đó em lại nói với anh đây chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước. Anh hận em tàn nhẫn với anh, nhưng càng hận lại càng yêu em hơn. Gặp lại vào hai năm trước, anh cho rằng trả thù em, nhìn thấy em đau khổ thì anh sẽ vui vẻ nhưng anh đã đánh giá mình quá cao rồi. Những lúc tra tấn em anh cũng đau đớn vô cùng, mà sau khi biết được sự thật, anh lại càng không có cách nào để đối mặt với em, cho dù có hối hận thì anh cũng không làm được gì. Cảm giác đau đớn khi nhìn em biến mất trước mắt mình anh thật không bao giờ muốn trải nghiệm nó lần thứ ba. Chúng ta đã từng lãng phí quá nhiều thời gian như thế, ân ân oán oán đời trước hãy kết thúc tại đây đi. Anh không muốn lãng phí thêm phút giây nào nữa cả. Đối với anh mà nói, em không chỉ là người bạn đời của anh mà em còn lại điều tuyệt vời tốt đẹp nhất trong cuộc đời anh. Anh yêu em, Tiểu Cửu. Cho anh cơ hội được yêu thương em trọn đời trọn kiếp được không? Gả cho anh nhé?” Tiểu Cửu ngồi bên bàn ăn đã rơi nước mắt từ lâu, nhìn thấy người từng nói những lời không tốt với mình, cũng chưa từng chủ động với mình bây giờ lại đang thổ lộ tình ý chân thành với mình. Lòng cô dao động đến rối tinh rối mù. Người đàn ông xuống khỏi sân khấu, từng bước từng bước đi đến chỗ cô. Tiểu Cửu nhìn anh thì cảm thấy hoảng hốt, ký ức và hiện thực chất chồng lên nhau, người đàn ông đã từng chiếm giữ toàn bộ mạng sống của cô, giờ lại như ánh sáng, từng chút từng chút đi vào thế giới của cô. Quý Thần đi đến trước mặt cô, sau đó quỳ một gối xuống đất, lấy chiếc nhẫn được khảm một viên kim cương hồng to từ trong lòng ngực ra, “Em có đồng ý gả cho anh không?” Nhà hàng vẫn luôn yên tĩnh đột nhiên ầm ĩ lên, “Đồng ý đi! Đồng ý đi!” Tiểu Cửu vừa cười vừa rơi nước mắt, “Em đồng ý!” Người đàn ông đeo chiếc nhẫn kim cương vào tay cô rồi đứng dậy ôm cô vào ngực, trong nhà hàng lập tức vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt. Lúc này, toàn bộ đèn trong nhà hàng mới sáng lên, mọi người vây xung quanh chúc mừng bọn họ. Những người này đều là do Quý Thần sắp xếp, anh chuẩn bị tất cả những thứ này bởi vì anh muốn tạo nên một buổi cầu hôn hoàn mỹ nhất cho Tiểu Cửu. Tiểu Cửu lại không hề chú ý đến xung quanh, toàn bộ thế giới của cô dường như chỉ còn mỗi Quý Thần, người đàn ông mà cô đã yêu sâu đậm suốt mười năm qua.

dạy dỗ thành ái